Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

vì hôm nay mình vui 1 :cuộc sống sinh viên có kỉ luật



đợt này , tự mình nhận thấy mình đi học chăm và chỉ nghỉ những môn nào thật cần thiết cho sk. Biết là lập luận này không đúng lắm với một cái title đề là " cuộc sống sinh viên có kỉ luật " nhưng mà cứ nghĩ đi rồi quẩn lại mình lại thấy càng học trường này mình càng thấy mình chăm chỉ hơn. Biết lên thư viện ngồi học theo phong trào học tập của các bạn , biết lục lọi sách này sách nọ , ít nhất là biết quyển giáo trình nó vẫn ở trong balo.
là một ngôi trường có cái thư viện tuy to đùng nhưng có thể hết chỗ bất cứ lúc nào , thậm chí  sinh viên ăn  , ngủ , trao đổi , đợi chờ , hẹn hò nơi thư viên nhưng cứ tưởng tượng ra cảnh cô My trí thức ngồi ở cái bàn cạnh cửa sổ TRONG THƯ VIỆN mà thấy cuộc đời nó cứ sáng loáng như thế nào ấy! rồi đến lượt việc có cả một tập tin tên là " báo cáo khoa học " nó ở trên màn hình laptop nữa chứ. balo trên lưng , cặp sách bên vai như cửu vạn mỗi chiều mà chỉ ước mình biến thành con bò!

năm thứ nhất , ngày thứ 2 đi học , mình đã biết mình không phải là một sinh viên tốt . Buổi thứ 3, đã biết bùng học đi về , buổi thứ nhận chức cán bộ kéo mình ở lại đến giờ chuông reo thì chỉ đến cuối tuần mình cũng đã nhận ra mình không phải là một cán bộ tốt nốt luôn rồi. nghĩ đến những ngày đấy , mới thầy giờ tình hình đã được cải thiện hơn nhiều , mình đi học đúng giờ , không chệch 5 phút , luôn vào trước giáo viên , chỉ ra về khi chuông báo hết giờ . Ý định bùng học nung nấu từ tối hôm trước và có báo cáo về gia đình về việc con nghỉ học. Mình ưng mình lắm.

với có một cái mình muốn mỉm cười là hôm nay đi đổ xăng , thấy cây xăng có hai cây hoa sưa rơi trắng xóa cả cây xăng. Ổn một cái là cái cây xăng trên đường Xuân Thủy nó to đến nỗi 2 cái cây đấy không đủ rụng để đưa đượcc cái cánh hoa trăng trắng đấy ra đến đường chính. Tay dắt cái xe vào đổ xăng mà không kịp chụp lại cái ảnh nào. Hơn thế, cái đường Hoàng Hoa Thám  đi ra vườn bách thảo , ôi thôi thì nhiều . Mà muốn chụp thì đi bộ hợp lí hơn là đi xe máy rồi dừng lại tha thẩn , nhưng kể có lúc dừng lại thì cũng thú và điên cơ . Nhưng mà hôm nay  mình bị nhức mỏi toàn thân và đầu óc căng như cái dây đàn nên là chưa làm thế được . Hôm nào tâm thế lên cao , mình quyết làm điều đấy .

hôm nay mình vui , nên mình quyết không để cô ta và anh ta trong đầu. Bao gồm tất cả những điều hai mươi năm nay mình có được trong đời cả tốt , cả xấu , cả dở , cả bình thường , cả không bình thường thì mình thấy bọn họ nên được dừng lại ở đây. chứ còn nói về sự thay đổi ý mà , thì có mà nói mãi , nói mãi cũng không hết. Tốt hơn là ta nên nghĩ về sự thích nghi.

mình bị cái giọng ồm ồm của ngạt mũi và mặc áo màu nâu ra đường hôm nay.

cuối cùng , vì là ai nấy vui vẻ  nên mình cũng vui lây.
đi cái đường , thôi không hét lên " lanh quá đi mất " nữa rồi! Mình hét " bẩn quá ! "







1 nhận xét:

Đinh Hà Trang nói...

Đừng làm cán bộ nữa :))