Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

the tide is high


máy tính repeat Buttefly fly away , the tide is high và Beat of my heart .
và cũng nhân một ngày nắng đẹp thì cô gái bị đong đưa theo tâm trạng đúng của một người 20 tuổi. Nếu có ai muốn 20 tuổi ở lại thì nên giữ mấy thứ như kiểu này ở lại , vì thât là mỗi người chỉ có một lần 20 tuổi. Suy đi tính lại , tôi cũng thấy 20 tuổi quí giá biết mấy , nhưng đôi khi lại thấy 20 tuổi thật vướng chân và quẩn quanh . 
sáng dậy sớm , 4h 25 phút , check email của bạn gái , nghĩ về ngôi nhà và khăn trải bàn caro trắng đỏ mà tôi thấy tâm trạng lên cao. Ra đường và không nhìn thấy gì , tôi cũng đã nghĩ chắc hôm nay sẽ lại u ám và mưa như hôm qua . Không ngờ , nắng đẹp biết nhường nào . Tôi muốn gọi điện cho bạn gái để nói điều này , mà bạn gái đang bận " trò chuyện 8.3 " với học sinh. Tôi gọi mà không nhấc máy . Đấy , chính xác là tôi cần một người nói cho tôi những điều này , những điều đang xảy ra trước măt anh ta  và anh ta thấy nó thú vị đến mức nào  . Có như thế , ánh mắt tôi mới sáng bừng lên , mồm há hốc và chân tay khua khoắng vì những thứ chưa từng nhìn qua .

những người 20 tuổi thường nghĩ chuyện gì nhiều đây . đúng . chuyện tình . Kể cũng lạ , tôi đang mong muốn điều gì đây ... Con gái thổi cơm với mẹ ở ngoài bếp , rồi nói " Thế là không yêu ai đấy à ?" 
con gái chỉ cười rồi nói " Con không yêu ai me không vui à ? con muốn yêu một người một năm chỉ gặp nhau 3 tháng hoặc số ngày gặp nhau chỉ bằng tổng số ngày của ba tháng cộng lại "( hay do mẹ đang lo con gái sẽ ở nhà mỗi tối , không bao giờ thấy bóng dáng của ai qua nhà đón đi )  Kiểu sẽ thấy quí trọng nhau hơn ý mà . Muốn như thế , đó phải là một đôi có " nền tảng " đàng hoàng , được xây dựng dựa trên hàng đống những sự kiện thân thuộc , những tin nhắn nhám nhí , và hiểu nhau hơn lòng bàn tay. Thì mới có thể giữ nhau lại mà không cần ai phải bảo .với căn bản , nếu đôi đũa cũng cần có 2 chiếc , dép càng không thể đi 1 bên thì dĩ nhiên làm việc này cũng cần đến hai người .
Một đoạn tôi đã viết trong ipod lúc tối của ngày 24 tết .
thời gian này , tôi thấy người khác vui , tôi cũng vui , tôi đang sống trong những ngày free theo đúng nghĩa ngày trước tôi đã làm , tôi dùng cả đêm để search họa tiết Poka Dot , tìm những bức ảnh rồi lưu vào một tập tin có tên " Let's talk albout love " , dựa vào vai bạn thân , tắt đèn tầng 1 và xem phim tình cảm vừa sến vừa crazy . 

mùa này năm ngoái tôi đang làm gì đây . Những ngày sợ bàn chân , bàn tay bị đen đi sắp đến . Ngược lại với nỗi sợ hãi đấy , bản thân đi ra đường lại ít khi che chắn . Mưa cũng thế , áo mưa làm tôi thấy mình bị ngược đãi , còn đi mưa phùn , hạt nhỏ , thì thấy thât vớ vẩn khi mặc áo mưa trên người .Tôi không phải là đứa thích những nụ cười trừ , cũng càng không phải là đứa giao tiếp đạt đến độ ai nấy đều muốn nói chuyện , căn bản tại cơ khuôn mặt không có duyên , bù lại tôi lại thích nói ra những điều gì mình nghĩ . Nhìn bạn cùng lớp nhắn tin với bạn trai mới quen , liên hệ bản thân và làm vài cái " trắc nghiệm " trong đầu , trên đường về tôi đã nghĩ " Mày mày , tự nhiên khi người ta như thế với mình ý m, ý t là người ta dửng dưng ý mà , thì tự nhiên người ta thấy người ta giá trị lắm " 

túi đựng sơn móng tay đủ màu đã mất mang theo cả asiton
case điện thoại đã được thay mới bằng Poka Dot xanh lá cây - trắng
ngón trỏ đã có thêm nhẫn chuồn chuồn mới , lúc gội đầu như muốn giật đứt tóc.
bỏ lỡ áo quả trám xanh lá cây . Hai mắt có hình a còng vì tiếc hùi hụi
lợi đau nhưng ăn lẩu thái vẫn húp hết nước . Chè vẫn ăn trước món chính . 
tóc bằng không một lọn tỉa , buộc cao .
mồ hôi đầm đìa sau 1 tiếng . mùa hè mất rồi . THÔI XONG!

Không có nhận xét nào: