Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2012

ông- tôi và tình hữu nghị chúng ta



Ông ạ
Tôi nói thật với ông là tôi quá ư tử tế trong vấn đề nhạy cảm này. Nhất là khi ông và tôi đã có quãng thời gian khá gần nhau! nếu không muốn nói thẳng thừng ra là ông và tôi cả quen , cả yêu , cả không yêu mà vẫn mang tiếng là yêu , cả after break nữa là tròn 4 năm . Mà không hình như hơn 4 năm.
Hôm nay , tôi viết lên cái blogspot này , không mong muốn ông đọc được nó tí nào cả . Bởi lẽ , ông thừa hiểu , chúng ta không cần hiểu thêm và biết thêm về nhau làm gì cho mệt đầu , mệt khối óc . Hôm nay tôi nghe người ta nói về ông kha khá. Cũng hơi bất ngờ , mà tay tôi vẫn ăn xôi như bình thường , mồm hỏi " thật á ?" mà tâm thì đang lên tiếng " ồ thì ra là thế "

Tôi cũng nói thẳng với ông là " không biết thời gian ở cạnh nhau được bao lâu , nhưng mà không phải tôi mà ai ai cũng hiểu , để mà hiểu về một người thì chả bao giờ là đủ thời gian cả "Nên coi như lần này , vốn hiểu biết của tôi tăng lên ông ạ.
Nói về một " người cũ " , tôi nghĩ người ta có hai thái độ , một là vật vã , đau buồn , hay là thù hằn , ghét bỏ. Nhưng thái độ này của tôi vẫn còn đang là thái độ khá chân trọng. Tôi nói để ông hiểu là , mặc dù đã cố mà " nhào nặn" cho nhau trở thành hai người thực sự đứng đắn khi ở bên nhau và trước mặt mọi người ,nhưng cái hành động của ông làm tôi thấy chướng tai , gai mắt kinh khủng.

là một người có khối óc khá bình thường và tài suy diễn thì được coi là phi thường thì tôi nghĩ không sớm thì muộn ông nó cũng đi nói những chuyện không đáng nói của tôi cho cái người mà tôi không muốn người ta biết.. hay chăng là tôi nên suy nghĩ thoáng hơn về việc này .

là một cái rút kinh nghiệm cho cái mồm , giờ có thêm 2 người nữa tôi cũng phải đề phòng mấy chuyện nhảm này.tôi thây tôi hồi trước cũng kinh khủng lắm , cứ như " đập đầu vào tường " ý . mà người ta mới dậy tôi bài học thứ nhất là " Mọi thằng đều bình thường " nên tôi bắt đầu áp dụng bài học này.Ông cũng biết đấy, đãng nhẽ với vai trò là người cũ , đãng nhẽ là không nên có bất cứ mối quan hệ nào . Mà ông thấy đấy , đến chuyện chúng ta không còn gì với nhau nữa mà công an phường hay bác tổ trưởng khu phố còn chưa biết tì tức là chuyện nó vẫn còn đang chấp nhận được. Chưa đến nỗi phải dán thông tin ở ủy ban để công khai là 2 người đã không còn gì với nhau. Bù lại , tôi cũng thấy cái thú của những việc nhìn xung quanh tôi , nhìn ảnh trong điện thoại , ipod , một đống thiếp , sổ sách , thư từ , ... mà chả có cảm giác gì. Nó làm tôi thấy hơi lo lo cho cảm giác của tôi sau này ông ạ

Nói cho cùng ,như này sẽ cho tôi một cái lá chắn lường trước sự việc. Cho dù nó có to như bát múc canh.Ông có thể yên tâm . MÀ chắc không phải đâu . Ai cũng có hướng đi của mình ông ạ

Thật lòng , tôi chúc ông may mắn!

Không có nhận xét nào: