Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

khi những vết sẹo thành dấu chấm hỏi


một tối , chat chit , tôi share cho bạn thân một link của yh ! Mang tên " cô dâu chữa vùng thâm dưới cánh tay để mặc wedding dress" , sau khi gửi cái link với emo " buồn rười rượi " đến bạn gái thì tôi viết thêm " sau này , t sẽ phải đi xóa sẹo ngã xe ở chân để mặc váy cưới " . mới đầu , với nụ cười ngặt ngẽo , nói " đừng xóa , sẽ còn ngã nhiều lần nữa " sau đấy là câu " Yên tâm , người yêu m sẽ yêu cả sẹo của m " Thôi chết . Đã bao lâu tôi không được nghe những câu như thế .
sẹo ở chân có vô khối , không đếm hết , hết sẹo ngã xe ở Hồ tây không còn mảnh mũ bảo hiểm trên đầu cho đến bỏng bô ở cầu Long Biên , rồi ngã xe ở ngã tư Lò đúc vào 29 tết .Sẹo này vừa mờ đi lại tiếp tục sao sao đó để lại có sẹo ở chân . Lần mới nhất là 2 đầu gối , mỗi bên một cái sẹo .

cái chính , cái sẹo sẽ mất đi , hoặc không bao giờ mất đi . Mặc dù mẹ đã khăng khăng là nó sẽ hết , khi nào con lớn ( con 20 tuổi ) đến năm nào nó mới hết , mà nó hết thì xong rồi bao nhiêu lâu nữa nó sẽ hết hẳn.

việc hình thành một cái sẹo chẳng khác gì việc hình thành một thói quen và sống chung với nó . Mùa hè , phòng tập chỉ có quần ngắn , áo ngang ngực , hè năm ngoái , tôi đã mặc thế để " sống " với những cái sẹo của mình . Một điểm nữa ở những cái sẹo là tuy có hình thức xấu xí nhưng nhắc người ta đừng bao giờ " ngu " nữa và mỗi lần nhìn thấy sẹo , tôi tưởng tượng được con đường mình đã đi qua .

nhiều khi thấy việc ai đó , viết lên đâu đó , ở một chỗ nào đó gì gì về chuyện tình cảm mà liên quan đến cái sẹo , tôi thường không mấy enjoy , mặc dù dùng từ vết sẹo có vẻ gì đó hơi " khổ tâm " đại ý là liên quan đến chuyện thể chất , nhưng mà cái chính chỗ của cái sẹo nó lại là ở " tim "  or ở " khối óc " hoặc " suy nghĩ " . Thì tôi lại thấy thật sến cho những chuyện như thế . Giống như là việc một người ghét việc hẹn hò ở công viên thì việc sắp xếp chỗ cho " vết sẹo " lần này cũng thế. Tôi còn nhớ , có lần ngã xe , tôi đã cười , cười vì buồn cười , vì tôi bị ngã , nhưng nước mắt cứ chảy mặc dù không có ý định là sẽ khóc òa vì đau ở ngoài đường , hoặc rồi tôi sẽ không muốn đứng dậy trong một số lần sau này . Nữa là , việc để lại vết sẹo " tình cảm " .

việc chăm chút cho những vết sẹo , cũng quan trọng . Tôi sẽ bôi nghệ ngay từ khi nó mới lành , tôi sẽ bôi kem để làm mềm chỗ da đó . Rồi mặc quần bò mùa hè xắn gấu đến mắt cá để không ai thấy những vết sẹo . Đơn giản như việc phụ nữ có quyền bôi kem  dưỡng da tay sau khi đã rửa bát hoặc giặt giũ thì việc này cũng  có tính chất ngang bằng .Chẳng hiều sao , tôi lại chăm chút đến điều này đến thế . Trước đây , ý tôi là ngày tôi cón có người ở gần kề và soi từng vết sẹo của mình , tôi thấy việc " mau lành " của chúng thật đương nhiên và theo quy luật . Nhưng nay , một cô gái đang cảm thấy bản thân cần được bản thân chăm sóc nhiều hơn thì nhưng vết sẹo đang là cái cớ để tôi yêu bản thân mình hơn. Thấy mình nên tự tạo cho mình một lớp kem dưỡng da , như lớp kem nghệ che đi vết sẹo , thì mọi cô gái hình như đều cần một thứ mang tên " kiêu hãnh " ý mà .

ĐÙA thôi!

Không có nhận xét nào: