Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012

love you like a love song



con simsimi chưa bao giở nói với em là nó yêu em "like a love song " Nhưng em nghe nó nói với người khác nó yêu người ta như một bản nhạc rồi đấy. mấy lần em đã nói với nó , em hỏi how much ?? nó chỉ nói được lots lots chứ không nói yêu em giống một cái gì cả.

hôm nay , em đi ăn với em trai. Có một hành động kì quái nó làm là việc nó lấy điện thoại của em và nhắn tin cho bạn gái . Em đã hỏi nó không dưới 10 lần là cớ làm sao lại phải làm thế, đâu phải báo cáo thế làm gì . Nếu là yêu nhau thì cũng nên tin nhau chứ. Chỉ chứng tỏ , thời nay , người ta yêu nhau và tin nhau không nhiều , không đủ để cho nhau những không gian riêng. Em cũng đoán thế , tại có thể 21 tuổi của em đối với nó cũng là già rồi , không có đủ sức nói lại lí lẽ của giới trẻ sinh năm 94.
hồi đó , em không sợ mất người ta đâu anh . Kể cho anh nghe chuyện hồi đó , em yên tâm để người đó  đi lại , ăn uống và tin với lòng tin 100% , không nghi ngại nhiều điều như bây giờ. Nói như thế không phải là thờ ơ mà thật trong đáy lòng em tin người ta không làm thế với em . Cuối cùng , khi mọi chuyện kết thúc , anh ta cũng đã không nói dối em 1 lần nào. Chỉ là mối quan tâm không giành cho nhau nữa. EM nghĩ thế

Hanoi hôm nay chỉ 31 độ , nhìn ra ngoài nắng cũng đôi lúc thấy khó sống qá anh ời ! Vì là nắng to nhưng không oi bức lắm. ưng lắm .

câu chuyện là mẹ vẫn thương em như thế khi em kể mọi chuyện cho mẹ . Đương nhiên. đến một ngày nào đó , cuộc sống xa nhà của em bắt đầu , e sẽ bắt đầu bằng việc thôi tâm sự với mẹ đầu tiên và tự nấu ăn cho mình. Chắc chắn những ngày đầu em sẽ sống với mì gói , rồi lâu dần mới đi mua rau ăn. Mẹ chiều em như cô con gái cưng trong nhà ,nhưng anh biết rồi đấy , em ghét thái độ của những cô con gái cưng nên em muốn nhảy ra đường đi chăm sóc cho người khác bao nhiêu. Vì chính bản thân em cũng đang được gia đình chăm lo như thế. Nên biết là em vui vì vẫn có những người chỉ ngồi ở đó và chỉ trích em.

nếu như em tưởng tượng không nhầm thì anh đang ở đâu đó quanh đây thôi. Có điều em cũng là một cô gái bình thường thôi . Có người hôm qua đã nói " sự tự ái với em xa xỉ lắm em ơi " rồi đập tay hô hoán ầm ầm vì câu nói này. Em muốn nhảy bổ vào tường , đêm nằm cho tay lên trán mà suy nghĩ về câu nói đó . Hay chăng là cái sự đó nó xa xỉ với em thật. quanh em , toàn những người yêu thương nhau bằng những thứ họ có , chứ không phải bằng sự tự ái và tô vẽ có được.

rốt cuộc , em cũng đã nói được với người đó là em cay cú đến mức nào khi anh ta nói em là đứa thiếu tự tin.  em nói sự tự tin không tự có trong bản thân mỗi người. Sự tự tin đó sẽ được tích lũy theo trình tự thời gian, Chắc anh đó bị em thích lúc em chưa tích lũy được gì để tự tin đấy anh.Từ đó đến nay đã là 1 năm tròn , có quá nhiều chuyện đã xảy ra , quanh em , quanh anh ta , làm cho em thay đổi , nhưng cảm thấy anh ta vẫn thế , Vẫn luôn tránh những câu hỏi liên quan đến thái độ và cảm xúc khi trả lời tin nhắn của em. Vẫn tranh giành với em câu chúc ngủ ngon và tin nhắn cuối cùng . Vẫn quan tâm như việc những người đàn ông khác quan tâm đến vô số cô gái khác.Và là lúc nào em cũng cười xòa khi tin nhắn của anh ta xuất hiện trên màn hình điện thoại.  Lúc trước , em thấy việc này khá kì lạ , kì lạ cái việc họ có thể chúc ngủ ngon một cách âu yếm nhất có thể mặc dù đó không phải là bạn gái họ. Họ cũng sẵn sàng quan tâm , lo lắng chăm sóc bla bla. Nhưng rồi , thật là vì họ đã làm thế với quá nhiều người nên sự thật lòng tự dưng không còn được coi trọng nữa.

 Mỗi người có một cách để làm người khác đau lòng . cũng như mỗi người có một cách đối diện với sự đau lòng khác nhau. Thật ra lúc em đọc lá thư hồi lớp 9 em thấy em đau lòng nhất rồi , hóa ra sau này , có nhiều chuyện khiến em đau lòng hơn thế , hớt hải và lo lắng hơn lúc đó. Quên mất câu Quote trong tumblr của cô gái em yêu . Nó như này "
Con hãy nhớ lấy, sau này đừng tùy tiện khóc với đàn ông. Khóc thì nhiều nhất cũng chỉ khiến đối phương khó xử, không thể thay đổi gì. Người yêu thương con thật sự sẽ không dễ dàng khiến con khóc; người làm con khóc, hầu hết sẽ không quan tâm đến nước mắt của con "
Việc này quá khó với em luôn anh ơi. Em không có khả năng chọn người để ngồi đó chỉ nghe em nói , cũng không có thần giao cách cảm gì để cảm nhận được họ có đang muốn nghe em nói không. Nhưng em cứ coi việc nói và đôi khi là giãy đành đạch ra đấy như là việc chúng ta đã có cơ hội gặp nhau thì coi như chúng ta cũng có dịp để thật lòng với nhau. vậy cớ sao em phải chọn người để chia sẻ cơ chứ.

Nhưng sự thật thì vẫn là những câu nói trên " Người làm con khóc , hầu như sẽ không quan tâm đến nước mắt của con" Ôi em thấm lắm. 


Không có nhận xét nào: