Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2012

what ours

lâu lâu rồi em không xưng danh xưng này , vì hôm nay là một ngày mùa đông lạnh nên em quyết viết lên cái blog này sử dụng ngôi thứ ba số ít một cách mĩ miều hơn " Em" ! Thật ra em thấy như thế thật uỷ mị và cảm giác mình làm chủ mình hơn kho xưng " tôi" nhưng nghĩ mãi rồi , cứ cho là viết được thì cũng xoá đi được nên xưng em đi ! Vì là hôm nay quá lạnh!
Sáng thứ hai , đầu tuần thức dậy vôi vã , ăn sáng vội vã , và ra khỏi nhà lạnh lẽo và tê cóng hơn bất kì lúc nào! Không quên cởi đôi tất ra để ngắm lại thành quả tỉ mẩn của bạn thân ngày hôm qua! Mọi điều tốt đẹp! đến lớp và gửi xe sớm , sân trường vắng và người đi lại lẻ tẻ . Không quên gọi thêm 4 cuộc gọi để gọi em trai dậy đi học! Rồi chèo năm tầng , mong sao em có thể nói là thật sự mệt và oải vì đã gần hết những ngày bố mẹ không có nhà!

em nghĩ mãi rồi, sau những tràng cười ở lớp em nên nhớ rằng mình phải về nhà và lần này không quay lại trường nữa kể cả 11h có hẹn gặp thầy giáo! Đơn giản , hôm nay 10 độ

tối hôm qua một cô gái đã tặng bạn trai mình scrapbook đấy ! Cô gái nói chưa từng làm gì kì công đến thế, chưa từng thấy gì lâu la đến thế và cũng chưa bh thấy người yêu mình vui đến thế! Cô gái yêu lắm anh! Cô gái thương lắm, em hiểu cảm giác khó chịu khi không biết chèo lên xe ai của cô gái, ánh mắt dòm ngó ẩn ý và khó chịu từ người còn lại! Nếu mong cho ai đó mãi mãi vui thì cô gái này không cần mong anh! Cô gái sẽ mãi vui!
Check fb trong lớp và thấy mess từ bạn gái xa xôi! Những cô gái cần dđiều này , và đương nhiên em cũng cần những điều này! Bỏ qua những thứ phù phiếm , những tin nhắn " trong khác ngoài khác" thì tìm kiếm những nụ cười từ những cô gái của em là điều may mắn nhất em có được! Kể cho em nghe em bé đã đầy tháng , bố nó bận rộn, hai mẹ con lăn lông lốc với nhau.nhớ hôm em nói với 2 đứa " chỉ cần hai đứa cõng được nhau thì lấy nhau đi" đến giờ hai đứa vẫn cõng nhau trên con đường bị lạc ở một thành phố xa lạ! Nếu nó có phát khóc lên vì sợ thì cảm ơn vì đã có người cõng nó bên cạnh! Để tối về nhà an ủi và chăm nhau như chỉ còn 2 người để mà dựa vào nhau! Em không cảm nhận được sự ấm áp từ cái ôm cô ấy gửi vào sáng thứ hai, vì chỗ đó đâu có ấm áp hơn chỗ em đang ngồi! Nhưng bù lại , câu nói đó em cần để có một cái gì đấy mới lạ trong cuộc sống của em! Mất đi mấy thứ như thế, hoặc giả sử người nào không coi trọng những thứ như thế thì phí hoài, và vô vị nhất em từng thấy!
nên em không cần một người yêu như một người mẹ hai của em! Em cần một người tỉnh để nói cho em là " em cần phải biết giữ gìn những điều như thế này" 10 năm nữa , tìm kiếm những thứ như thế này là không có đâu em" Hẳn đó phải là một người đàn ông ...

em đã bảo mà , đừng quan tâm quá nhiều vì những thứ mình không quan tâm nổi sẽ sớm qua đi thôi! Và dù có thêm một cái đầu của mình quan tâm cũng không thay đổi được gì nhiều!
À ! Nhớ ra rồi, em từng nấc lên buổi tối ngày hôm đấy! Cũng lâu lâu rồi không phải nấc lên mỗi lúc nằm xuống giường, vì gối thật êm và chăn thật ấm và là lúc đấy e muốn ngủ ( hay chăng vì đấy là buổi đêm) sáng hôm sau, lo lo thì vẫn còn , mà cái chính em lo là lại có một người biến mất như anh ta! Không một lời nào và tưởng như còn ở đấy thì lại đi mất rồi! Không phải sáng hôm qua khi gặp lại anh ta em mới nhớ đến anh ta! Phải là anh ta cứ lởn vởn trong đầu em đến phát khó chịu và ở bên em 80% suy nghĩ thì em đã không nhìn anh ta đầy hiền hoà mỗi lúc tình cờ như thế! Huy bảo rồi, nhìn lại thì ánh mắt phải thật ... sao đó , sao đó! Nhưng ánh mắt sao đó , sao đó đó chỉ càng làm cho người ta hiểu là em đang quan tâm! Mà em thì nghĩ anh ta thừa hiểu điều này! Ôi đừng động vào em khi em đã yên rồi!
đã viết rồi nhưng không gửi!
chẳng cần phải làm gì cả khi mà người ta thậm chí còn chẳng có thời gian! Nên là không cần cố gắng làm gì! Người ta thừa hiểu , thừa hiểu một cách rõ ràng là người ta thật chẳng ra sao! Lúc ngồi một chỗ và cảm giác tê dại trên đường về em đã nghĩ nếu như có một người để em nghĩ đến để làm mất cảm giác vui vẻ của em thì chính là người đấy! Chẳng có lí do gì khiến người ta mặc định " phụ nữ thì ich kỉ như thế ý mà" Sai mà! Tuỳ người!
Chẳng qua tại vì người ta đang nắm bắt một người không phải là của mình mà lại cứ nghĩ là của mình! Thế là nguy hiểm! Càng mặc định là tưởng tượng ra những thứ phụ nữ có thể nghĩ được thì như là toàn bộ chỗ đại dương trên thế giới này cộng lại! Bù lại suy nghĩ thì rộng lớn mà sao hành động thì nhỏ nhen đến thế! Nếu chỉ cần một câu nói là mọi thứ sẽ về với vị trí của nó thì tiếc quá!
thoi! 49 phút rroi! Em không thể để bàn tay mãi khô cứng như thế này được! Em viết cho người nào đừng cố để hiểu! Vì minh tú nói là " chỉ có mình chơi với mình thôi m" nên tốt hơn hết là anh cứ nên ở đâu đó trong đầu em thôi! Đừng xuất hiện lúc này, vì xuất hiện rồi em lại để mất thôi!
Dù có như thế nào , dù chả có cảm giác gì nhưng em luôn nghĩ một cô cái có nửa năm công khai làm những gì mình muốn là chưa đủ! Em muốn mình giống như cô gái nằm ngủ ở bên tàu em đã xem lúc gặp anh! Chờ đấy!

Không có nhận xét nào: