Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

dấu yêu của tôi

cuối ngày.
kết thúc bằng cốc nước cam pha cho em trai. Tại chị gái uống rồi , cam mẹ mua ngon , xanh ở nhà mà lại không uống! đi ngồi lê uống! em trai gọi điện cho mẹ nói với mẹ " Mẹ bảo chị My pha nước cam cho con " Thành thật mà nói là dù chị gái oải ê lắm nhưng vẫn vì áy này mà đi ra bếp vắt nước cam không đường vội vã cho em trai! Vì một tối , nó ở nhà ! Nó đáng được thưởng! Chính nó nghĩ thế! nó nghĩ , nó đi mua đồ ăn rồi , thì chị gái ở nhà phải pha đồ uống! Nó thích có một tình cảm sòng phẳng ! Như thói quen cách 1 ngày 1 người đổ rác của hai chị em. Kể cũng tốt , vì là có thế , lớn dần lớn dần mới thấy có ý nghĩa! Chứ còn giờ chỉ mải đong đếm xem ai thiệt , ai hơn.

chiều muộn.
kết thúc bằng câu nói bất ngờ của bạn trai cũ. mắt như hoa và tai như ù. dù gì , khi nào người ta cần phải bạo mồm , bạo miệng thì tự nhiên thành ra thẳng thắn và buồn cười. Khi nào nhìn thấy mà không còn muốn " bổ vào mặt nhau " ( như một người vẫn nói ) thì ừ lúc đấy ... lại lớn thêm được ít nữa! Ai mà dùng được ba chữ " không quan tâm " một cách hẳn hoi thì đúng là giỏi .
bún ngan không ăn nổi , xôi chả cua nhìn ngấy và bún riêu thì ngon tuyệt . Trà chanh đỡ tanh miệng còn nước cam thì để đỡ mất ngủ cho một ngày mai dài ngoằng.

bạn thân khiến tôi thấy có động lực để mệt phờ , mà vẫn tắm rửa , làm tròn trách nhiệm với " đứa con út " của gia đinh , rồi mới đi ra đường. những cái gì có ít thì lúc nào cũng mới , cái gì có nhiều thì lại thấy phiếm !

những ngày cuối tháng sẽ qua nhanh , với việc đi học và ở trường , những buổi tối sẽ qua nhanh bằng bài viết blogspot kì diệu , nhưng khoảng thời gian trống sẽ không còn bằng Becky Bloomwood , mắt sẽ không ngừng nhìn và đầu óc mong là không ngừng nghĩ .với việc mỗi ngày tôi nhận được message Fb của một người bạn cũ đã lâu lắm , hỏi thăm bố mẹ , bà nội , nhớ tôi với những ngày cùng nhau ăn cơm trưa rồi đi xe buýt qua nhà nhau chơi! Gì đây! Cuối cùng cũng đã 8 năm.

nói đến mắt rồi , đến đầu óc rồi , giờ đến mũi , ... thỉnh thoảng khi sáng sớm đi học , nhất là những ngày có nắng trưa đổ xuống và nhìn thấy những hàng bán hoa rong  tôi lại thèm nhanh nhanh đến tháng 9 để được ngửi mùi hoa sen. Mong ngóng được để bức ảnh tôi thích vào tháng 9 , bức ảnh hai tông xanh lá cây - hồng , là hàng hoa sen bán rong đứng bên đường. và sau cùng là cánh tay , sẽ nắm hoặc giữ được những gì trong sức của tôi! Tự hứa là sẽ giảm thiểu đến mức tối đa những gì " sẽ " hoặc " có thể " bị đánh mất nhưng ngồi ngẫm thì không được tiếc , không được hoang phí trái tim vào những thứ không xứng đáng .

Ngày 25.2
tôi sẽ lại đi ngủ bằng playlist tên là " Này " , ngồi thử đủ cách để vượt qa bàn 77 của Snappers !
Cầu nguyện cho bạn gái thân , cho  điều kì diệu ngày mai sẽ diễn ra cách tôi đến nửa đất nước , cho mỗi ngày ... căn bản là tôi vẫn nhớ đến tôi!

mai , quần áo lại phải ấm. Sáng chủ nhật sẽ bắt đầu bằng cốc trà Dimah dâu

Không có nhận xét nào: