Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

Vì tôi đau đầu

Tôi muốn viết những câu chữ thật dài tối nay , sau một ngày nắng vỡ đầu và người thì như thiếu máu vì chóng mặt! Ngày giờ này đây t cảm giác mình k cầm nổi cái điện thoại khá nặng này nữa!
Tự nhiên nằm trên giường , tôi đọc và nhớ một câu mang máng là " sao người ta cứ đi mệt mỏi với những vấn đề không tên! " tôi nghĩ đến việc ai đó cũng nên có 1 khoảng thời gian khôg cần đến ai!
Có lúc tôi nghĩ chuyện một mình làm đủ thứ chuyện thật khó khăn , rồi t sẽ trò chuyện với ai, bình luận với ai, nêu bức xúc và thậm chí cao trào với ai đây! Nhưng may sao, tôi cũng tập quen dần với điều này! Với những người yêu nhau say đắm, tôi cũng luôn mong họ có lúc như thế! Đại để là anh or em sẽ tắt đth , k ol , k fb 1 thời gian! Sau đó , sẽ nhớ nhung phát điên vào những ngày đầu , nhưng ngày sau ai đấy đều nhận ra : không có nhau họ cũng đã đang yêu lấy chính cuộc đời của mình rồi!

Tối nằm tâm sự với mẹ! Lúc nào mẹ cũng nói nhiều hơn tôi! Tôi bảo : con có gen của me! Con k biết ghen me ơi" mẹ chỉ cười thôi! Me cũng nói me k ghen với bố những k có nghĩa me k yêu bố nhiều! Đúng kiểu là bố có nói nhiều những buổi tối đi nữa thì me cũng yêu tất cả những điều đấy rồi!
Tôi mong sao mọi tình cảm là tốt đẹp! Nhưng gì nhờ?! Tôi cũng là con người ! Sao tôi ngăn tôi không ích kỉ cho được! Tôi cũng nhìn thấy nhiều người tôi yêu thương đi khỏi mình ! Rồi cũng thấy họ mặc nhiên mang những thứ tôi yêu thương đi! Nhưng suy lại ! Cái ích kỉ của tôi chỉ là việc tôi giữ những thứ này trong đầu và nhủ là " ồ! Rồi có lúc , họ sẽ nhớ! Bằng một cái tình cờ không tên nào đó"

Tôi là một đứa Con gái bình thường! Sự muốn che chở của tôi cũng trở nên bình thường theo từng suy nghĩ ! Sự cần thiết được nói và kể lể lam cho tôi an tâm gửi gắm những điều tôi nghĩ cho những người bạn với mong muốn họ hiểu và cũng sẽ tâm sự với tôi nhũng điều như thế!mong sao mong sao không quá khó với những người không bao giờ nói!

Tôi biết một điều?! Đọc được , muốn đọc , viết được , muốn viết là những điều may mắn và đẹp đẽ nhât trên dời này! Sau này , khi mọi thứ sẽ được tôi quyết định theo tư cách cá nhân và nghĩ đến hạnh phúc của bản thân mình thì tôi mong sự đọc và viết không quá xa xỉ với tôi!

Tiện nói về sự tự lập! Tôi luôn thích nói chuyện với bố về kế hoạch của mình! Bố sẽ chỉ không nói gì và cái ánh mắt lo lắng sẽ ngày 1 trầm trọng hơn! Nhưng có 1 niềm tin không bao giờ khiến tôi lăn tăn đấy là giờ thì bố muốn tôi không vướng bận điều gì ngoài việc chuẩn bị hành trang vứt tôi ra đường! Sẽ xót tôi lắm! Nhưng cũng muốn tôi lớn lên bằng chính vấp váp của mình!


Giọng văn không liên quan từng khúc lại xuất hiện trở lại rồi:( buồn lắm cơ 'My à:(

Không có nhận xét nào: