Thứ Tư, 4 tháng 4, 2012

crush





"nếu bạn không cảm thấy bình yên khi nhớ về thời thơ ấu , thì chẳng có ngày tháng nào nữa trong đời bạn có thể cảm thấy bình yên"

vì đây là câu cuối của quyển sách tôi đã đọc hết , nên tôi nhớ . Cả quyển sách này , tôi đều yêu quí , trừ câu văn này . Thật ra đấy là vấn đề cảm thức của mỗi người khi nhớ về thời thơ ấu , như là được dỗ dành , chăm bẵm rồi đưa đi đây đó , rồi ăn gì , chơi gì . Nhiều nhiều thứ . Tuổi thơ của tôi cũng thế . Tôi cũng được chăm bẵm và vỗ về bằng tình yêu thương của vô số người xung quanh . Rồi lớn dần , tuổi thơ của tôi cũng được bồi đắp bằng nhiều câu chuyện , ai mà nhớ hồi đó mình đã làm những gì . có cô kể lại tôi từng cầm váy cô dâu cho cô , có chú kể lại hồi trước chú hay bế lắm , rồi chuyện bố mẹ sinh em trai lúc đó chị gái đang làm gì , đủ thể loại . Nhìn chung , ai nấy đều thêu dệt cho tôi một tuổi thơ không có gì phải bàn , toàn những câu chuyện tâm đắc và vui vẻ . 
Rồi tôi tin , đứa trẻ nào cũng vô lo như thế. 
nhưng dù thế , tôi cũng không hay nhớ về tuổi thơ để tìm sự bình yên.


Không có nhận xét nào: